*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
 Sau khi nói những lời này, Thẩm Đình Vũ im bặt 
Cậu ta đang nói gì vậy!? Những người phụ nữ cậu ta đã từng gặp trước đây nhiều vô số kể, bởi vì thiểu tình yêu thương gia đình từ nhỏ, nên mới khiến cậu ta luôn không tin tưởng vào thứ gọi là tình yêu, vì vậy những cuộc tình với những người phụ nữ đó đều rất chóng vánh 
Càng không nói tới những người phụ nữ theo cậu ta 
Đôi mắt Chu Kỳ trợn tròn lên, cô ta sững sờ trong chốc lát rồi cười 
Gương mặt lạnh lùng đột nhiên nở nụ cười mỉa mai, khiến trong lòng Thẩm Đình Vũ cảm giác như mình đang bị người ta vô tình cự tuyệt vậy 
“Anh có ý gì? Anh muốn bao2nuôi tôi sao?” Chu Kỳ nhíu chặt đôi mày nhỏ thanh tú lại, gương mặt vô cùng chế giễu nhìn Thẩm Đình Vũ 
Thẩm Đình Vũ không muốn nhìn thấy vẻ mặt này của Chu Kỳ, điều này khiến cậu ta vô cùng bực bội, cậu ta quay người bước về phía giường, nhặt chiếc áo của mình đã cởi trước đó mặc vào 
Vừa mặc áo cậu ta vừa khẽ nói: “Tôi chưa từng nói muốn bao nuôi em, ý của tôi là, nếu như em lo lắng như vậy thì tôi có thể cho em một danh phận để đi theo” Ý nghĩa rất đơn giản, tôi có thể cưới em 
Chu Kỳ hiểu câu nói của cậu ta, nhưng vẫn cười một cách khinh thường 
Bởi trong tiềm thức của cô ta,7Thẩm Đình Vũ không hề biết chân tình là gì, chỉ là hai kẻ thất bại dựa vào nhau để sống thôi 
Hơn nữa, thậm chí cô ta còn không biết những lời Thẩm Đình Vũ nói, rốt cuộc là nói đùa hay là đang lừa mình nữa 
“Cho tôi một danh phận? Có ý gì chứ? Thẩm Đình Vũ” Nói tới đây, Chu Kỳ lại không nhịn nổi cười, lập tức chỉ tay ra những người phụ nữ ở ngoài cửa: “Anh xem những người phụ nữ ngoài kia đi? Thật sự tôi cũng không biết nên nói là anh quá khỏe hay là nói là thân anh quá tốt đây?” 
“Các cô ấy không hề có ý nghĩa gì với tôi cả, chỉ là để chơi đùa mà thôi” Thẩm Đình Vũ9giơ tay lấy áo sơ của mình, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa 
Bởi vì công ty Nhạc Hoa muốn gửi cậu ta một khoản tiền lớn, mà cậu ta lại không có bạn bè để chúc mừng, nên mới tìm mấy cô gái tới để chúc mừng thôi 
Ai ngờ những cô gái ấy, mỗi người hẹn thêm một người, cuối cùng lại nhiều tới vậy 
Còn Thẩm Đình Vũ không phải động vào tất cả, chỉ là chọn vài cô dáng dấp ngon nghẻ thôi 
Chu Kỳ cũng không hiểu tại sao cuộc đối thoại của mình và cậu ta lại trở thành như vậy 
Giống như mình là vợ cả của Thẩm Đình Vũ, đang trách móc Thẩm Đình Vũ không được làm bậy vậy 
Lại còn nói Thẩm Đình Vũ chơi gái, bản5thân mình có gì tốt kia chứ? 
Chu Kỳ khẽ lắc đầu, giọng nói trở nên ác liệt: “Được rồi, không nói với anh những chuyện này nữa, tôi chỉ muốn nói với anh một câu, nếu như Chu thị sụp đổ thì tôi sẽ hận anh cả đời, dù có làm ma cũng sẽ không tha cho anh đâu” 
Nói xong Chu Kỳ đi thẳng một mạch ra ngoài mà không hề ngoái đầu nhìn lại 
Khi thấy những người phụ nữ bên ngoài kia, cô ta vẫn không khỏi khinh bỉ 
Trong phòng, Thẩm Đình Vũ đã mặc xong quần áo, đáng lẽ định đuổi theo Chu Kỳ, nhưng vừa ra khỏi cửa lại thấy rất nhiều những người phụ nữ kỳ lạ, khiến cậu ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hình3như tối qua cũng không có nhiều phụ nữ như vậy 
Ngay khi cậu ta còn đang ngơ ngẩn thì Chu Kỳ đã nhanh chóng bước ra khỏi khách sạn 
Vừa bước tới cửa khách sạn, cô ta đã ném túi xách xuống đường, trong lòng vô cùng bực bội 
Rốt cuộc cô ta đến tìm Thẩm Đình Vũ làm gì chứ! 
Kết quả là nói những điều vô dụng, thậm chí cô ta không biết là mình muốn được nghe câu trả lời nào nữa 
Chẳng lẽ cô ta nói với Thẩm Đình Vũ vài câu, thì có thể thay đổi được quyết tâm của Thẩm Đình Vũ hay sao? 
Chu Kỳ vừa đi vừa nghĩ thấy vô cùng nực cười, không khỏi lắc đầu 
Cô ta không hề chú ý tới ở trong con hẻm nơi góc phố có mấy người ăn mặc thiếu vải, đang run lẩy bẩy giữa mùa đông lạnh giá 
Nhưng ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm Chu Kỳ, cơ thể lạnh cóng nhưng đôi mắt lại rực lửa 
Chu Kỳ còn đang mải suy nghĩ những điều Thẩm Đình Vũ nói với mình, cho nên tạm thời không nghĩ tới việc lái xe 
Bởi vậy cô ta không hề biết hiện mình nên đi đâu, đi mua sắm thì lại không hề có hứng thú, đi tới công ty xem xét tình hình thì hình như lại đang xen vào chuyện của người khác 
Một lát sau, cô ta đã đi tới gần con hẻm nhỏ 
Đột nhiên có mấy đôi tay níu lấy cánh tay của Chu Kỳ, thậm chí cả tóc, lối Chu Kỳ vào hẻm nhỏ 
“A! Ai vậy!” Chu Kỳ hét lên, tóc bị người ta kéo đau vô cùng, nhưng hình như là có mấy người 
Cô ta không thấy rõ những người này, chỉ đành cúi gập mình để tránh né nên mới khiến tóc mình đau tới vậy, hai tay cũng khua khoắng xung quanh 
“Chính là ả đàn bà thối tha này” Giọng của một người phụ nữ đang tức giận vang lên trên đầu Chu Kỳ 
Tiếng nói đó vang lên, những người kia mới thả tay Chu Kỳ ra 
Chu Kỳ vội vàng vuốt lại tóc mình, vừa định ngẩng mặt lên xem có mấy người, thì một giọng nữ khác lại vang lên: “Cô nói chính là ả ta đã làm hỏng việc của cô và anh Thẩm sao?” 
“Bốp” Một tiếng vang lên vô cùng sắc bén 
Chu Kỳ cảm giác mặt mình bỏng rát, chưa kịp nhận ra ai đang nói chuyện đã bị một bàn tay giáng xuống suýt nữa ngã xuống đất 
Cơ thể gầy yếu của cô ta lui về sau vài bước, vẫn may là cô ta có thể chống tay lên tường nên mới có thể đứng vững 
“Các người là ai?” Chu Kỳ thực sự hoang mang, đang đi trên đường thì bị lôi vào xó xỉnh này, không nói lời nào đã bị đánh một bạt tai 
Chuyện quái quỷ gì vậy! Một người phụ nữ mặt mũi xinh xắn, dáng dấp ưa nhìn bước tới trước mặt Chu Kỳ, nhìn Chu Kỳ với ánh mắt khinh bỉ: “Sao nào, vừa thấy mặt nhau, giờ lại không nhận ra tôi nữa sao?” 
Lúc này Chu Kỳ mới nhìn rõ người trước mặt, đây là người phụ nữ vừa mới ở trong phòng Thẩm Đình Vũ 
Cô ta nhìn lướt qua một lượt, những người khác đều trang điểm na ná giống cô ả, vô cùng đậm 
Còn người phụ nữ đang cầm trong tay chiếc điện thoại, vỗ vào mặt Chu Kỳ, khẽ nói: “Đừng nói nhiều với cô ta, nhanh lột quần áo của cô ta ra, tôi đang live, nhanh lên, fan hâm mộ của tôi đang chờ đây này” 
“Đúng vậy, giữa mùa đông lạnh, chúng ta đã đứng chờ ở đây khá lâu rồi, nhanh lên nào” Người phụ nữ đứng gần Chu Kỳ nhất trực tiếp bước tới lột áo khoác của Chu Kỳ