Quyền Mạch Ngự nhìn Tư Tuyết một lúc, sau đó gật đầu một cái: “Được.”
Nói xong, Quyền Mạch Ngự cầm Thực Hỏa, xoay người đuổi theo.
Sau khi Quyền Mạch Ngự đi, Tư Tuyết nhìn cửa một lúc lâu rồi chậm rãi đưa bàn tay đặt ở phía sau, mở lòng bàn tay ra, bên trong có mấy viên đá.
Mà dưới đáy cửa, cũng có một viên đá.
Tư Tuyết ném viên đá đi, đứng tại chỗ một lúc, đôi mắt mờ mờ đỏ lên, cuối cùn, biến thành màu đỏ, chỉ một lát sau lại trở về màu đen.
Sau đó, đầu ngón chân của Tư Tuyết chạm vào mặt đất, cả người trực tiếp bay ra khỏi tường.
Đừng nói là nửa ngày, cho dù là nửa tháng, nàng cũng có thể đuổi kịp chúng, khiến chúng chết không toàn thây! Những kẻ chọc vào nàng đều sẽ không có kết quả tốt, nàng chắc chắn phải bắt chúng đền mạng!
Những người Nam U đó, với mùi độc trên cơ thể chúng, cho dù chạy ngàn dặm, nàng cũng có thể đuổi kịp!