Ngày cưới, Chu Mính Viễn bay thẳng đến Nam Phi, một đi là ba năm trời.
Trên chuyến bay trở về, anh đã bảo thư ký soạn sẵn thỏa thuận ly hôn và phương án bồi thường.
Chu Mính Viễn mang theo bản thỏa thuận ly hôn, bước thẳng vào tòa nhà văn phòng của Thư Diêu.
Trong phòng tập, Thư Diêu đang nhảy múa, trên người cô mặc áo hai dây bằng ren mỏng phối với quần short ngắn, bên hông là một mảnh voan trắng phồng nhẹ. Điệu nhảy của cô lúc thì mạnh mẽ, dứt khoát, lúc lại uyển chuyển, mê đắm.
Khi điệu múa kết thúc, một nhóm chàng trai trẻ từ nhóm nhạc idol vây quanh cô, không ngừng ca ngợi bằng những lời hoa mỹ.
Một người trong số họ tò mò hỏi: “Cô giáo Thư, tôi thấy trong túi cô có rơi ra một chiếc nhẫn kim cương, cô kết hôn rồi sao?”.
Thư Diêu dửng dưng nhặt chiếc nhẫn, tiện tay ném lại vào túi, vừa lau mồ hôi vừa thản nhiên đáp: “Tôi góa chồng.”
Bình luận truyện