hạch điêu
“Tại sao kêu cũng không tệ ạ?”. La Mông vừa nghe lời này liền mất hứng.
“Cái này nè? Cái này thì sao?”. Lưu Xuân Lan cũng đưa qua một cái.
“Nói cũng đúng, hai ngày này thật là có chút thay đổi, anh bôi dầu cho nó?”.
“Tớ đi lấy chén đũa”. La Mộng thoáng cái lủi vào phòng bếp, nhanh chóng cầm ba bộ chén đũa ra, lúc này Tiếu Thụ Lâm đã đặt một mâm mì kia lên trên bàn trà rồi.