Tại căn hộ Liễu Giang.
Ở tầng trệt.
Thẩm Tử Hiên đang đứng ở đó, bên cạnh là chiếc moto. Ghost Fire của anh, chỉ thấy anh ta thỉnh thoảng lại nhìn ngó về phía ngoài tiểu khu, bộ dạng thấp thỏm vô cùng.
Lúc Thẩm Tĩnh Nghi trở về, nhìn thấy anh, lập tức tức giận nói: "Không phải chị bảo em về nhà sao, em còn đứng đây làm gì?”
"Chị, chuyện vừa rồi không phải như chị nhìn thấy, chị tuyệt đối không được nói cho ba biết đâu!"
Thì ra là do Thẩm Tử Hiên cảm thấy lo lắng nên đặc biệt đứng dưới lầu nhà trọ chờ Thẩm Tĩnh Nghỉ trở về, cầu xin cô đừng mật báo.
'Thẫm Tĩnh Nghi hừ một tiếng nói: "Hừ, tại biết sợ rồi sao? Về sau còn dám qua lại với mấy mấy tên nhóc không. biết tiến bộ kia nữa không?”
"Không dám không dám, chị, chỉ cần chị giữ bí mật cho em, em cam đoan sau này cũng sẽ qua lại với những người đó nữa."
"Thật không?"
"Thật!"
Thẩm Tử Hiên gật đầu thật mạnh cam đoan.
Lục Vân hào hứng nói vào: "Thẩm thiếu gia, anh thật đúng là đặc biệt, yên ổn làm cậu ấm không chịu, lại chạy đi làm tay sai cho người khác, như vậy quả thực đã làm mới ấn tượng vốn có của tôi dành cho mấy thiếu gia nhà giàu các anh”
Thẩm Tử Hiên giải thích: "Lục thần y, không phải như vậy, tôi qua lại với bọn họ chỉ vì có cùng sở thích chơi xe Ghost Fire mà thôi, tôi cũng không thật sự muốn ra đời lăn lộn đâu."